T-ARA: [EunYeon - JiJung] Còn Ai Ở Cuối Chân Trời
  • Jong Hyuk phóng xuống xe, vội vàng đỡ Eunjung đứng dậy chui vào trong. Chị nắm lấy tay anh, thì thào.
  • Eunjung
    Eunjung
    Bảo vệ Jiyeon, đừng để em ấy làm điều ngu xuẩn. Bọn chúng không phải bọn chuyên nghiệp, do một người đằng sau thuê. Cố gắng lấy manh mối.
  • Jong Hyuk gật đầu. Trong đôi mắt anh, người con gái trước mặt lịm đi, trên người không chỗ nào không có vết thương, máu đã chảy gần như nhuộm đỏ cả người. Anh đóng cửa xe lại, vội chạy vào trong bãi cont, Ji Yeon còn đang vật lộn trong đó.
  • Chiến đấu với mười mấy người, Jiyeon dần rơi xuống thế hạ phong. Trong tay cô chỉ còn đúng hai viên đạn, mà bọn họ thì còn đến năm người. Lâu như vậy đương nhiên không tránh khỏi có chút vết thương, nhưng so với Eunjung thì chút trầy xước này có là gì. Một tên bực bội gầm lên.
  • Người bí ẩn
    Người bí ẩn
    Tất cả xông lên, đợi đến khi bắt được tao sẽ bằm cô ta thành cám!
  • Tiếp theo đó từng loạt đạn phóng thẳng về phía bên này. Jiyeon căng cứng người, chiếc cont mà Jiyeon đang núp mình hiện tại cũng đã tan tành, chỉ cần vài loạt đạn nữa chắc chắn sẽ vỡ vụn mất. Nhưng xung quanh cô lại là khoảng đất trống, cố chấp chạy đi ngược lại cùng ngu ngốc. Tiếng súng đã giảm, hai tên ở phía sau hậu thuẫn, ba tên còn lại từ từ tiếp cận.
  • Jiyeon đánh liều, ở vị trí của cô, chỉ có cách tiếp cận từ hai phía, vì vậy muốn thoát phải chọn đánh về một bên, người nào nhanh hơn thì người đó thắng. Jiyeon lột giày, vứt ra ngoài khoảng đất trống, ngay lập tức tiếng súng vang lên, đôi giày vỡ vụn. Quan sát đường đi của viên đạn, Jiyeon chọn cánh bên trái, hai phát súng đều trúng đích. Ngay lúc này người bên kia cũng đuổi theo đến. Jiyeon nghe thấy tiếng súng định tai vang lên. Cô quay người lại, cả ba tên đều đã nằm gọn dưới đất.
  • ****
  • Dự báo thời tiết nói rằng hôm nay trời rất lạnh, sẽ có tuyết đầu mùa rơi, khuyến cáo mọi người nên ở nhà, hạn chế vui chơi ngoài trời, cho nên đường phố tương đối vắng vẻ.
  • Jiyeon khoát một chiếc áo rộng thùng thình đi vào quán cà phê trên đường Sejong, được rồi, thời tiết như thế này đâu cần phải đi tuần tra, bọn đầu trâu cũng biết lạnh nha. Vì vậy Jiyeon không ngần ngại gọi một cốc cappuccino nghi ngút khói, nhàn nhã nhìn ngắm phố phường.
  • Lee Qri
    Lee Qri
    Hi, tôi ngồi cùng được không?
  • Jiyeon nhún vai, tỏ ý "cô cứ tự nhiên" rồi tiếp tục nhìn ra cửa sổ. Trên mặt hiện rõ hai chữ lười biếng.
  • Lee Qri
    Lee Qri
    Cô là cảnh sát sao?
  • Lúc này Jiyeon thật sự chú ý cô gái đối diện.
  • Jiyeon
    Jiyeon
    Làm sao cô biết?
  • Lee Qri
    Lee Qri
    Hôm nay là thứ 2 nha, giờ này hầu hết mọi người đều đang ngồi cắm đầu trong công sở, hoặc nếu là người làm việc tự do, thay vì quán cà phê tôi sẽ chọn căn phòng của mình hoặc một nơi ấm áp hơn.
  • Jiyeon cười.
  • Jiyeon
    Jiyeon
    Tôi có thể là ký giả, nhà báo, hoặc một tiểu thư đài các không cần phải lo cơm áo gạo tiền.
  • Người đối diện cười rộ lên.
  • Lee Qri
    Lee Qri
    Thời trang và phong cách của cô không giống một tiểu thư, hơn nữa cô cũng không có máy chụp hình.
  • Jiyeon rất ghét cảnh phục, mỗi lần làm nhiệm vụ đều chọn quần áo thường ngày. Từ khi phát sinh việc ở bãi cont của công ty Dong Bang làm thiệt hại một số tiền lớn, cô bị cấp trên mắng một trận rồi chuyển qua làm cảnh sát tuần tra. Hơn nữa thân phận đã bại lộ không ít nên không muốn cô mạo hiểm cải trang này nọ. Từ đó Jiyeon trở thành tấm gương cho hàng trăm cảnh sát mới vào nghề: "đánh đâu bại đó".
  • Từ ngày hôm đó Jiyeon cũng không gặp lại chị. Ngay khi Jong Hyuk bắn hạ những người còn lại,Cô bị ngất đi, tỉnh dậy chạy đi tìm người thì đã không thấy nữa. Jong Hyuk bảo cô đừng lo lắng, chị đã an toàn. Chị vì cô mà đến, lại còn bị thương, cô vì chị mà liều mình. Vì sao bọn họ cứ như mèo chuột vờn qua vờn lại? Bọn người kia anh Jong Hyuk cũng đã xử lý, người đứng đằng sau không hỏi được. Nhưng cô cũng đã có câu trả lời của mình.
  • Jiyeon
    Jiyeon
    Nếu là cảnh sát thì sao?
  • Cô gái cười rộ lên, như một viên pha lê lấp lánh.
  • Lee Qri
    Lee Qri
    Lần đầu gặp cô, Park Jiyeon. Tôi là Lee Qri.
  • Jiyeon
    Jiyeon
    Cô biết tên tôi?
  • Jiyeon cảm thấy hình như tình thế có hơi ngược. Chẳng lẽ cô đã chọn nhầm nghề? Cô căn bản không hề có năng khiếu làm cảnh sát. Bị người ta điều tra mà không hay biết.
  • Lee Qri
    Lee Qri
    Lúc nãy khi gọi thức uống tôi tình cờ nhìn được thẻ thành viên của cô. Có phải tôi hơi thất lễ rồi không?
  • Jiyeon cười trừ.
  • Jiyeon
    Jiyeon
    Không sao, chỉ là một cái tên.
  • Qri mỉm cười ôn hòa. Cô thật sự rất xinh đẹp, chỉ cần gặp một lần đều không thể quên.
  • Jiyeon có chút không biết làm sao. Người này rất kỳ quái, nhìn cô cứ như đang săn mồi ấy. Nghĩ đến đây Jiyeon bất chợt rùng mình. Qri cũng không nói tiếp, yên lặng thưởng thức ly cà phê, bắt chước Jiyeon nhìn ra cửa sổ. Nếu không nhìn thì thôi, khi đã nhìn liền xuất hiện tình huống cẩu huyết. Qri nhìn thấy Soyeon đang thấp thoáng đằng xa, còn cười thật tươi như vớ được rất nhiều vàng.
  • Lee Qri
    Lee Qri
    Cuộc sống của cô ta xem ra rất thoải mái nhỉ?!
  • Qri nghiến răng nghiến lợi, tay cầm ly cà phê rung rung khiến chất lỏng màu nâu đổ ra ngoài bàn không ít.
  • Lee Qri
    Lee Qri
    Jiyeon, tôi có việc đi trước, hẹn gặp lại sau.
  • Jiyeon còn đang thơ thẩn chưa kịp trả lời đã không còn thấy bóng dáng người kia đâu, cô thật sự cảm thán.
  • Jiyeon
    Jiyeon
    Giống như hai người nha, cô ta bị tâm thần phân liệt sao?
  • Thật ra Soyeon cũng không ngờ rằng mình là kẻ thù của một ai đó. Nhưng cô cảm nhận được hình như hôm nay có chút quái lạ. Vừa ra khỏi cửa nhà đã có cảm giác bất an. Vì vậy cô quyết định mua thật nhanh những thứ thiết yếu rồi quay về. Dù vậy, vẫn không tránh khỏi định mệnh. Tiếng hét lanh lãnh giữa bầu trời đầy tuyết khiến Soyeon giật thót.
  • Lee Qri
    Lee Qri
    Yahhh, con quạ kia, cô đứng lại cho tôi!
14
Chương 18: Con quạ kia